Tại sao vậy ?
Làm người thầy, dạy sai có thể "giết" rất nhiều người mà vẫn "không sao", có khi còn được khen ngợi, kính quý (!) Giả như dạy sai một điều cho 10 học trò, mỗi học trò đem kiến thức ấy ra đời áp dụng sai cho 10 người, rồi mỗi người trong số ấy lại với cái sai ấy mà truyền sang 10 người khác, cứ thế lũy thừa nếu tiếp tục trong thời gian dài. Kết cục tác hại cho cả nghìn, chục nghìn, trăm nghìn người ! Hại một đền một, hại trăm nghìn đền sao xiết ?!
Càng làm thầy giáo càng thấy lo. Không lo mình sai, chỉ lo mình tưởng mình đúng rồi ngày càng sai mà không biết. Nay dạy thấy sai mai còn sửa được, còn cái sai mà mình tưởng đúng rồi không sửa, cứ ngày qua ngày đem ra dạy hết người này tới người kia thì thật là nguy hiểm ! Ai nói nghề giáo bình dị, an nhàn, có hậu chứ mình thấy đây là một nghề sóng gió, hiểm nguy...
Dù nhận thức rằng cuộc sống chưa thể hoàn hảo được nhưng cũng khiến lòng không khỏi suy ngẫm. Vẫn thấy mình chưa xong...
*P/s: Nhân ngày Nhà giáo 20-11 mà không phải nói chỉ nhân ngày này mà bất cứ ngày nào cũng xin chúc các quý thầy cô luôn được mạnh khỏe, Tâm thế bằng an để vượt qua mọi cam go của nghề giáo.