Vào ngày mới, nhìn nắng vàng ươm len qua những đám mây trắng xám soi xuống nhân gian, ta nhớ đến những đứa trẻ. Ta nhớ những ngày qua, khi đứng trước câu hỏi : "Giữ hay Bỏ ?" Ta đã làm gì ?
Những ngày ấy, vào những đêm thanh vắng, ta tự hỏi "Nên làm thế nào ?" và dường như Thiên-Nhân cảm ứng, hầu như ta đều lấy được quẻ Địa Trạch Lâm.
Mỗi lần như thế, ta đều xếp ngay, không phải ưu tư nữa. Chỉ một chữ Lâm thôi đã đủ để ta quyết định mình nên làm gì.