Sau cùng những nồi thịt kho trứng ăn Tết đã được trao tận tay người nhận.
Nhân đây cũng xin chia sẻ chút kinh nghiệm...
Khi làm từ thiện, đừng bao giờ tội nghiệp người nghèo. Họ cũng có tư cách, chúng ta có phải đấng trên cao nào đâu mà "có quyền" tội nghiệp họ !
Đừng bao giờ tặng họ cơm chay nếu không chắc chắn họ có thích ăn chay hay không. Mình đã từng chứng kiến một số vị mang tặng cơm chay cho trung tâm chăm sóc người tâm thần lang thang. Sau buổi ăn, những hộp cơm còn nguyên hoặc thức ăn chay bị vứt khắp nơi. Người bệnh tâm thần có thế giới riêng và ở đó chưa chắc họ thích ăn chay. (Nói riêng người tu đạo Phật: càng tu càng phải phá chấp, "bắt" thế gian phải ăn theo mình là chấp pháp rồi. Chừng nào người ta theo học mình, coi mình như cha, như thầy, có lề luật rồi thì hẵng dạy ăn chay)
Hãy mang tặng họ bánh kẹo, thịt cá, hoặc bất cứ gì bổ ích bằng cái tình của con người với con người. Đừng mong những điều to tát nào là hàng đoàn xe hùng hậu, hàng tấn hàng chất đống với trăm mối lo toan để rồi tham, sân, si nổi lên khắp nơi, tà ma cũng đua nhau vào phá hỏng việc...
Hãy thong thả đến thăm họ, đừng vội đến rồi vội đi, đừng quăng đồ đấy rồi ngoảnh mặt lòng chắc mẫm "Mình có phước rồi !" Ít nhất cũng dừng ít phút để hỏi thăm sức khỏe, cuộc sống hiện giờ của người ta ra sao. Tốt nhất nên nghe họ tâm sự để "hồi quang phản chiếu" rút ra bài học cho riêng mình...
Nếu có gửi tiền hoặc quà nhờ người đi thay thì lòng hãy thầm chúc người nhận luôn được an vui dù phải trong nghịch cảnh... Không có biên giới giữa các thế giới, hễ tâm thành thì có cảm ứng.
Làm từ thiện là sẻ chia thiện chí của mình để được nhận lại sự thanh thản, an lành trong tâm hồn.
Nguồn: dongquangus |
-dongquangus-