Ta dùng quẻ Quan mà thấy đức của quẻ Tổn.
Quẻ Tổn nói rằng "Tổn kỷ lợi nhân" nghĩa là tổn mình để lợi ích cho người.
Thoạt đầu, nghe có vẻ không ổn, các "thầy miệt vườn" lập được quẻ này có lẽ sẽ cho rằng có điều bất ổn, sẽ tổn hại tiền tài, người vật... Nhưng nếu suy nghĩ thật kỹ, ta sẽ thấy chẳng tổn thất gì.
Thực ra, như Hào 6 quẻ nói :
"上九: 弗損益之, 无咎.貞吉.利有攸往, 得臣无家.
Thượng cửu: phất tổn ích chi, trinh cát. Lợi hữu du vãng, đắc thần vô gia ."
Dịch là "Hào thượng: Làm ích cho người mà chẳng tổn gì cho mình mới không có lỗi. Chính đáng thì tốt, làm việc gì cũng không sợ bị thiệt hại, sẽ có người tốt giúp đỡ, chẳng phải chỉ nhà mình mới là nhà."
Thật là hay ! Hay quá !
Cái ta tổn mất mà không sợ bị thiệt hại là cái gì ? Chính là cái Tôi.
Ta bỏ cái Tôi thì "Chẳng phải chỉ nhà mình mới là nhà" nghĩa là đất trời mênh mông, vũ trụ bao la, đâu cũng là nhà. Nếu ta coi "nhà của Tôi" là của ta thì ta chỉ có một cái nhà, khép lại chật chội trong bốn bức tường mà thôi. Giả sử làm vua có thể có một ngàn cái nhà thì số lượng nhà vẫn giới hạn ở đơn vị hàng ngàn. Giả sử làm vua thống trị địa cầu, có một tỷ cái nhà thì con số đó vẫn giới hạn ở đơn vị hàng tỷ trong khi đối với vũ trụ, số đơn vị nhà là không có giới hạn.
Tương tự, tiền của tôi, cơ ngơi làm ăn của tôi, quan điểm chính trị của tôi...cũng thế.
Hãy nhớ rằng tất cả mọi thứ bất kể đó là vật chất hay phản vật chất, là một cái gì đó có thể sờ, nắn, ngửi, nếm được hay là tinh thần đều nằm trong vũ trụ, tùy Thời và Điểm mà các thứ trong nó chuyển dịch ở chỗ này hay sang chỗ khác, để rồi khi tương tác với nhau lại quay về. Tiền bạc hay những lợi ích bản thân, đừng tưởng nó mất. Tất cả đều chuyển động và không hề ra khỏi vũ trụ. Không thứ gì có thể ra khỏi vũ trụ bởi không có cái gọi là "bên ngoài vũ trụ".
-dongquangus-