Sau cùng thì bất cứ quan điểm
nào được xem là đúng cũng không đúng, bị coi là sai cũng chưa chắc sai.
Ví như cái bình kia, nhìn ở mặt này ta nói cái bình có vòi, có quai, có hoa văn trên thân, nhưng với người nhìn ở góc độ trước mặt, tầm ngang vòi bình thì họ sẽ nói cái bình có vòi mà chưa chịu cái bình có quai. Nếu người ở góc đối diện của ta thì chưa chắc họ thấy hoa văn trên thân bình mà ta đang thấy. Sau cùng, sẽ không bao giờ có người nói cái bình có đặc điểm như mình thấy mà dễ được người nhìn ở góc độ khác chấp nhận đồng thời chẳng bao giờ tất cả mọi người đều ở cùng một góc nhìn bởi không gian nào chỉ có một góc ?!
Ví như cái bình kia, nhìn ở mặt này ta nói cái bình có vòi, có quai, có hoa văn trên thân, nhưng với người nhìn ở góc độ trước mặt, tầm ngang vòi bình thì họ sẽ nói cái bình có vòi mà chưa chịu cái bình có quai. Nếu người ở góc đối diện của ta thì chưa chắc họ thấy hoa văn trên thân bình mà ta đang thấy. Sau cùng, sẽ không bao giờ có người nói cái bình có đặc điểm như mình thấy mà dễ được người nhìn ở góc độ khác chấp nhận đồng thời chẳng bao giờ tất cả mọi người đều ở cùng một góc nhìn bởi không gian nào chỉ có một góc ?!
Đó là triết lý nhà Phật, tất cả chỉ vì bản ngã chấp
nơi lục căn.
Còn với không gian Dịch lý, cái bình không tồn tại, vì thế cũng không nói khác triết lý nhà Phật.
Vì sao ?
Nếu nói cái bình có tồn tại thì ta phải đi vòng qua bên kia mới thấy cái mặt bên kia của cái bình và phải đi tất cả các góc, kể cả từ trong ra ngoài mới thấy rõ đó là cái bình. Nhưng như vậy thì chẳng phải Dịch nữa rồi.
-dongquangus-