Chuyện đời như nước chảy hoa trôi
Lợi danh như bóng mây chìm nổiChỉ có tình thương để lại đời …” (Tôn Nữ Hỷ Khương)
Quốc gia vốn vô ngã, nên cũng thật vô thường, mọi thứ con người tạo ra đều chẳng trường tồn. Quốc vận lẽ ra ta chẳng nói nữa nhưng con người vốn có tình, cứ mong ngóng quốc gia hưng vong ra sao nên theo hỏi, ta nhân vậy mà tâm trạng cũng muốn dạo chơi đây đó nên trả lời thế này:
Việc quân giặc kéo giàn khoan trở về là có ý gì ?
Nhằm ngày này -tháng này -năm nay, ta thấy tượng giặc đang Độn.
Độn nghĩa là rút, trú ẩn, thoái lui...
Tại sao lại rút ?
Đó là vì đã ở lâu quá rồi thì cũng phải rút về, cũng như ngồi lâu rồi phải đứng dậy, cũng như hết đêm rồi tới ngày, hết Đông lại sang Xuân, giặc chẳng thể cứ trườn qua, lượn lại mãi ngoài đó, sức đâu mà chịu nổi ?! Như chuyện bên Tàu, năm xưa Gia Cát Lượng xuất binh Kỳ Sơn đánh nhau với quân Ngụy do Tư Mã Ý chỉ huy. Nhà Tư Mã đóng cửa doanh trại nhậu nhẹt không ra. Gia Cát Lượng dùng không biết bao nhiêu mẹo dụ đều không thành, sau cùng đành rút quân về.
Thế lẽ nào giặc chào thua ?
Không !
Độn quẻ vốn Độn mà chẳng phải Độn. Độn để trở lại, Độn để hiển hiện một mưu đồ mới. Tượng Độn vốn là "Báo ẩn sơn Nam".
Quân giặc về Bắc để gây họa ở Nam vậy.
-dongquangus-